Và rồi tôi cũng im lặng để cho mọi chuyện được xua qua đi và cười đùa vui vẻ với con bạn thân đó, biết là có quan tâm nhưng tôi lại không thể đến gần được với nó vì nhiều lý do khác nhau. Thế là điều gì đến cũng sẽ đến trước khi đi thi "ĐẠI HỌC" tôi và người yêu cũng chia tay vì nhiều lý do, tôi cũng định tỏ tình với con bạn thân nhưng tôi lại nghĩ, tỏ tình bây giờ có phải lúc thích hợp không? tôi chỉ sợ nó nghĩ mình tìm người thay thế. Cho nên tôi lại im lặng tiếp và đợi đến một ngày nào đó nếu cả 2 chưa có 1 nữa của mình thì có khi tôi lại bộc bạch hết tất cả. Nhưng rồi nó vào "SÀI GÒN" học thì lại có người yêu. Tôi biết điều đó cũng vui nhưng cũng buồn vì mình không giám nói ra tất cả những gì khi nó còn bên cạnh... :(
Sau bao nhiêu năm học hành tôi cũng đã trở về nhà và bố mẹ tôi cũng đã làm tất cả để cho tôi có 1 cuộc sống và một công việc ổn định như thế này... :). Tôi cũng cảm ơn bố mẹ tôi lắm, trước khi chưa có việc ở nhà lông bông tôi rất rất thích đi xuất khẩu lao động, để kiếm thêm thu nhập giúp bố mẹ hơn trong cuộc sống đầy bon chen này. Nhưng rồi giấc mơ được đi xuất khẩu lao động của tôi vụt tắt và thế vào đó là 1 công việc ổn định về sau và lại được gần nhà :(
Và sau khi đi làm tôi nhận ra cuộc sống của mình khác hẳn và có 1 điều đang tiếc đó là "TAI NẠN" ai cũng buồn và cả bạn bè tôi cũng vậy. Làm cho gia đình lo lắng và bồn chồn khi tôi chưa tỉnh là một sai lầm của tôi. Nếu tôi biết điều đó xãy ra, tại sao lúc đó tôi không ở lại luôn đi. Và bạn bè tôi cũng phải xách dép chạy về thăm tôi :(, sau đó tôi chưa ổn định về tâm trí nên gặp ai cũng nói chuyện ngơ ngơ cả, giống như một thằng điên vậy. Và có 1 điều là bao nhiêu sự dấu diếm của của tôi lúc xưa tôi đều nói thật ra hết, đến vài thắng sau tôi mới nhận thấy tôi quá bồn chồn lo âu quá rồi..
Huh... Thôi tiếp tục với vấn đề chính mà tôi nói từ trước đó là "YÊU MỘT NGƯỜI BẠN". Tôi yêu nó vì nó quá tốt với tôi, thú thực tôi không nhớ rỏ nó tốt về điều gì để nhắc lại nhưng tôi nhận thấy nó tốt và rất tình cảm. (TÌNH CẢM THEO CÁCH BẠN BÈ), chính vì thế tôi đã đem lòng thích nó nhưng lại dấu diếm đi vì tôi không muốn nó khổ, khổ vì yêu tôi. Lúc trước tôi là 1 thằng lông bông không chắc chắn có nghề nghiệp ổn định như bây giờ nên tôi cũng chưa giám nói gì và tôi cũng chỉ nói vu vơ thôi :(.
Và cũng chính vì điều này lúc đang học lớp 11 thì 1 thằng bạn thân của tôi cũng đã tâm sự với tôi 1 điều là "GIỮA SU VỚI JUN, TAU THÍCH JUN HƠN" và lúc đó tôi cũng nói chọc nó sao mi không tỏ tình với "DUNG" đi, nó bảo nó sợ người đó không đồng ý thôi để làm bạn cũng được ...
Nhưng nó đâu biết lúc đo tôi cũng có tình cảm với người đó :(, và sau những gì đã và đang xãy ra tôi nhận thấy 1 điều tâm trí của mình khi bị tai nản đã gần ổn định như trước, nhưng có 1 điều nhỏ nhỏi đó là không kìm nén được tình cảm của mình với người đó nữa được thôi :(
Và sau tất cả thì 2 đứa bạn của tôi cũng đã đến với nhau và ở chung cùng nhau trong "SÀI GÒN", còn gì hơn nữa khi nghĩ về điều đó với 1 thằng tình cảm như tôi :(. Thú thực cứ nghĩ đến là tôi rất buồn nhưng tôi lại nghĩ nó tốt với mình quá không thể xa cách được... Nhưng có 1 điều tôi hơi buồn đó là khi ngồi chơi cả lủ bạn có mặt tôi ở đó thì hai đứa nó lại tình cảm trước mắt tôi lại làm tim tôi thêm buồn hơn thôi. Và có lúc nó lại giả tạo không tình cảm trước mắt tôi thì lại làm cho tim tôi thêm mệt và đau hơn.
Tôi không phải thằng có thể xen giữa và chen vào chuyện tình cảm của 1 cặp đôi. Tôi không muốn làm người thứ 3, vì thế tôi đang cố gắng chấp nhận hoặc có thể tôi sẽ rời xa lủ bạn đó. Biết là rời xa rất khó nhưng khi thấy điều đó hiển diện trước mắt tôi lại thêm đau...
TÊN NHÂN VẬT ĐÃ ĐƯỢC CHỈNH SỮA :(
Buồn quá
Trả lờiXóavui quá
Xóa